Chị Hằng, Chú Cuội & Ký Ức Tuổi Thơ
Mỗi khi nhắc đến Tết Trung Thu, người ta thường nhớ ngay đến ánh trăng tròn vành vạnh, những chiếc lồng đèn lung linh, tiếng trống múa lân rộn ràng, cùng hương vị ngọt ngào của bánh nướng, bánh dẻo. Nhưng có một hình ảnh không thể thiếu trong ký ức Trung Thu của bao thế hệ trẻ em Việt Nam, đó là chị Hằng và chú Cuội – hai nhân vật huyền thoại gắn liền với cung trăng, nơi mà trẻ nhỏ vẫn thường ngước nhìn và tưởng tượng mỗi đêm rằm tháng Tám.Nội dung bài viết
Chị Hằng, hay còn gọi là Hằng Nga, từ lâu đã trở thành biểu tượng của sự trong sáng, thánh thiện và vẻ đẹp dịu dàng. Truyền thuyết kể rằng, chị vốn là tiên nữ ở cung trời, do một lần phạm lỗi mà bị đày xuống trần gian. Trong một dị bản khác, chị uống nhầm thuốc trường sinh bất tử rồi bay thẳng lên cung trăng, trở thành người vĩnh viễn sống nơi ấy.
Trong trí tưởng tượng của trẻ thơ, chị Hằng là cô gái mặc áo dài trắng thướt tha, mái tóc buông dài, nụ cười hiền hậu, lúc nào cũng tỏa sáng như ánh trăng đêm rằm. Chính vì vậy, trong đêm Trung Thu, các em nhỏ thường ngước nhìn trăng và tin rằng chị Hằng đang ở đó, dõi theo và mỉm cười với mình.
Nếu chị Hằng mang nét đẹp dịu dàng, thì chú Cuội lại gần gũi, hài hước và có phần tinh nghịch. Câu chuyện dân gian kể rằng, Cuội vốn là một chàng tiều phu nghèo nhưng tốt bụng. Một lần tình cờ, Cuội phát hiện cây thuốc thần có thể cứu sống người và vật. Từ đó, chú luôn dùng cây thuốc này để giúp đỡ dân làng.
Thế nhưng, trong một lần bất cẩn, do tưới cây bằng nước bẩn nên cây thuốc thần bị bật rễ bay thẳng lên trời. Thấy vậy, Cuội không nỡ rời bỏ, liền bám theo gốc cây. Cứ thế, chú Cuội bị kéo lên tận cung trăng, ngồi vĩnh viễn bên gốc đa già, trở thành người bạn đồng hành của chị Hằng.
Hình ảnh chú Cuội gắn với câu ca dao quen thuộc:
" Thằng Cuội ngồi gốc cây đa
Để trâu ăn lúa gọi cha ời ời
Cha còn cắt cỏ trên trời
Mẹ còn cưỡi ngựa đi mời quan viên"
Hình ảnh chị Hằng và chú Cuội không chỉ là những nhân vật cổ tích, mà còn là biểu tượng văn hóa truyền thống của người Việt. Ánh trăng rằm Trung Thu tượng trưng cho sự đoàn viên, tròn đầy. Chị Hằng chính là vẻ đẹp, sự tinh khôi và niềm mơ ước, còn chú Cuội là sự chất phác, gần gũi và lòng nhân hậu.
Trong đêm hội trăng rằm, trẻ nhỏ vừa rước đèn, vừa được nghe người lớn kể chuyện chị Hằng, chú Cuội. Những câu chuyện ấy khơi dậy trí tưởng tượng bay bổng, gieo vào lòng trẻ niềm tin vào những điều tốt đẹp, và nhắc nhở mọi người về sự gắn bó, sẻ chia trong cuộc sống.
Đối với nhiều người, ký ức Trung Thu không chỉ gắn với bánh trái hay lồng đèn, mà còn là hình ảnh chị Hằng chú Cuội trong những đêm trăng sáng. Người lớn thường hóa thân thành chị Hằng, chú Cuội để kể chuyện, tặng quà cho các em nhỏ trong các buổi sinh hoạt cộng đồng.
Tiếng cười của trẻ em hòa cùng ánh trăng rằm đã biến câu chuyện cổ tích trở thành một phần sống động trong đời thực. Dù chỉ là nhân vật huyền thoại, chị Hằng và chú Cuội đã thực sự trở thành bạn đồng hành của tuổi thơ, mang đến niềm vui, sự an ủi và những giấc mơ đẹp cho các thế hệ thiếu nhi.
Trong xã hội hiện đại, dù cuộc sống bận rộn, Trung Thu vẫn giữ được vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Bởi lẽ, đây không chỉ là ngày hội của trẻ thơ, mà còn là dịp để người lớn quay về tuổi nhỏ, tìm lại chút hồn nhiên và gắn kết gia đình.
Nhắc đến chị Hằng và chú Cuội hôm nay, ta không chỉ nhớ đến truyền thuyết xưa, mà còn thấy trong đó những giá trị nhân văn: sự tử tế, lòng vị tha, ước mơ về cuộc sống trọn vẹn. Và có lẽ, đó chính là lý do khiến câu chuyện về hai nhân vật này vẫn được kể đi kể lại, từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Tết Trung Thu sẽ chẳng còn trọn vẹn nếu thiếu ánh trăng rằm và câu chuyện về chị Hằng, chú Cuội. Dẫu chỉ là truyền thuyết, nhưng họ đã trở thành một phần của ký ức, của văn hóa, và của những niềm vui giản dị mà sâu lắng trong mỗi mùa Trung Thu.
Khi trăng rằm tháng Tám lên cao, hãy thử ngồi lại, ngắm ánh trăng sáng, để thấy như chị Hằng đang mỉm cười dịu dàng, và chú Cuội vẫn ngồi dưới gốc đa chờ bạn kể chuyện. Bởi vì Trung Thu, sau tất cả, không chỉ là lễ hội, mà còn là khoảnh khắc kết nối giữa hiện tại và quá khứ, giữa thực tại và huyền thoại, để mỗi chúng ta dù trưởng thành vẫn giữ trong tim một vùng trời tuổi thơ.